Search

CHARLES. | Bước Chân Theo Ánh Mặt Trời.

  • Share this:

CHARLES. | Bước Chân Theo Ánh Mặt Trời.

Behind The EP:

Tất cả bắt đầu vào năm 2018, năm mà tôi vẫn còn mê phượt, vẫn còn kha khá năng lượng để rong ruổi đó đây. Tôi đuổi theo em trên cung đường năm ấy, khi nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc lướt qua, đằng sau xe một người khác. Ở thời điểm này, tôi đã nghĩ mình đã trở lại với cuộc sống bình thường, không còn cảm thấy cô đơn, và chắc cũng chẳng nghĩ ngợi gì về em là mấy. Để rồi đến khi nhìn thấy chiếc bóng quen thuộc kia tôi lại thoáng giật mình. Trong vô thức, tôi tăng ga đuổi theo, với một hy vọng chắc biết đào đâu ra rằng đó không phải là em.

Giữa 2 hàng thông già rì rào đang mùa thay lá, tôi cố gắng đuổi theo con xe kia. Và may mắn thay, tôi đã đúng. Đó chính là em. Tôi cho xe đi chậm lại, lặng im ngắm nhìn em tan đi dưới ánh mặt trời ấy.

Lấp lánh trước mặt tôi là muôn ngàn tia nắng đan xen, đổ ngược vào lòng mình, với một chút ấm áp như xoa dịu những hụt hẫng cuối cùng còn sót lại trong tôi. Cảm giác như cánh rừng Đà Lạt đang ôm trọn vào bao bọc lấy cả thân người, và tôi chợt nhận ra trong lúc mình đang đuổi theo em, tôi cũng như đang đuổi theo ánh mặt trời trước mặt mình.

1 tiếng sau, còn khoảng tầm 30-40km là đến Đà Lạt, trời bất chợt chuyển mưa. Từng làn sương nhanh chóng kéo đến, giăng mây phủ kín cả con đèo. Với tốc độ 50-60km/h, dưới cái lạnh 16 độ C, tôi tê buốt, lao đi dưới cơn mưa.

Đến Đà Lạt, tôi note lại vào điện thoại 1 dòng cỏn con để làm ý tưởng cho EP tiếp theo của chính mình:

“Chạy Theo Ánh Mặt Trời, hoặc là Bước Chân Theo Ánh Mặt Trời”
“ Mặc cho đôi tay tê buốt, anh lao mình trong cơn mưa”

Và như đã nói, tôi thấy may mắn vì hình bóng đó đúng là em. Vì lúc mà tôi quyết định cho xe lùi về sau và để em biến mất - cũng là lúc mà tôi buông bỏ được quá khứ và những nỗi buồn cũ về em.

.........

1 năm sau, năm 2019, tôi trở lại Đà Lạt cùng với những người bạn & cả bạn người yêu hiện tại của mình - trên 1 chuyến xe mà tôi gọi là “chuyến đi của những con người thất nghiệp” - vì ngoại trừ tôi đang sống freelance bằng nhạc, những người bạn của tôi đều đồng loạt nghỉ việc. Bằng một liên kết vô tình nào đó, những người bạn của tôi đều cảm thấy chán ngán với dòng chạy cuộc sống hiện tại, và quyết định nghỉ việc để tìm kiếm “lý tưởng sống” thật sự trong đời - chứ không phải làm một công việc chỉ để “kiếm tiền & sống ổn” nữa.

Và đó là chuyến đi ý nghĩa nhất, có lẽ là trong đời của cả bọn. Kết thúc chuyến đi, tôi chợt nhận ra cả bọn cùng đang tìm kiếm câu trả lời cho con đường của riêng mình - cùng đuổi theo “những ánh mặt trời” của tương lai tươi sáng ở phía trước. Và tôi mang về cùng mình những bản nháp đầu tiên của Just Go & EP Bước Chân Theo Ánh Mặt Trời.

Vào ngày cuối cùng của chuyến đi, EP BCTAMT đã ra đời như thế, một cách tự nhiên và không gượng ép điều gì. Lúc đấy tự dưng chợt nhớ lại cái note cũ - cùng với nhận thức về ý nghĩa của “chuyến đi thất nghiệp” này - đã cho tôi đủ đầy chất liệu để hoàn thiện điều mà tôi đang tìm kiếm.

Trước đó, tôi vốn đã luôn băn khoăn rất nhiều về con đường âm nhạc của mình. Bắt đầu thì chẳng giống ai, âm nhạc lúc này thì lại phân vân, giữa con người tình cảm nhẹ nhàng vốn là 1 phần của mình - và con người mới được giải phóng, một con người mới được tái sinh khi làm nhạc cùng những người bạn của mình - JMG Melancholy - là RnB, là Hiphop. Và đối với tôi, EP này như là một dấu chấm kết thúc cho toàn bộ những hoài niệm, những phân vân giằng xé của bản thân mình.

Và như thế, EP BCTAMT vừa là một sự kết thúc - và là một khởi đầu mới cho âm nhạc của chính tôi. Một cách thành thật và nhẹ nhàng, bạn có thể cảm nhận được hơi thở, những âm thanh ở Đà Lạt mà chính tôi thu lại bằng chiếc điện thoại android của mình.

Bạn có thể cảm nhận được từng làn sương của núi đồi ở Interlude: Đèo Prenn, tiếng mưa lạnh buốt giá trong Cung Đường Mưa Rơi, tiếng xe đạp chậm rãi cùng tiếng lá cây xào xạc trong những cánh rừng thông, và cảm giác lười biếng chẳng muốn làm gì mỗi khi lên Đà Lạt trong Hôm Nay Tôi Lười.

Tôi thấy vui vì trong một thời gian ngắn, cuộc sống đã cho tôi lĩnh ngộ được nhiều bài học, cũng như nhiều câu trả lời cho bản thân mình. Những câu trả lời mà tôi đã vất vả dành nhiều năm để tìm kiếm, cuối cùng cũng đã hiện rõ. Tôi vẫn sẽ luôn tự nhắc nhở bản thân về con người chân thành này - và sẽ dùng sự thành thật ấy để bước đi cùng thứ âm nhạc của con người mới - một CHARLES mà tôi đã hoàn thiện - và không thể kìm hãm được nữa.

Nếu ai đó đã dành thời gian để đọc đến tận đây, tôi xin gửi đến bạn một lời cảm ơn chân thành nhất. Mà thật ra là đọc bao nhiêu % cũng được, đã đọc là mình vui rồi. Và một lời cuối, vẫn còn 2 MV của Bước Chân Theo Ánh Mặt Trời - và MV Hôm Nay Tôi Lười nữa để tôi có thể chính thức khép lại chương này. Hy vọng các anh chị, những người bạn của tôi, và những người lắng nghe âm nhạc của tôi, sẽ tiếp tục bên cạnh ủng hộ, và cùng tôi khám phá con người mới của mình trong tương lai.


Tags:

About author
not provided
Singer | Songwriter & Producer Be patient, be weird, be YOU.
View all posts